Hoa như sương nhẹ rơi Màn đêm như đang dần trôi
入夜渐微凉 繁花落地成霜
Có ai đang trôi từ xa Là em như hương mùa thu trong chiều qua
你在远方眺望 耗尽所有暮光
Nhớ hay là quên rồi
不思量自难相忘
Tay chẳng thể nào buông Đào hoa rơi trong lạnh lẽo
夭夭桃花凉 前世你怎舍下
Dẫu cho miên man một cõi Dù đau nhưng không sầu Không vấn vương điều chi
这一海心茫茫 还故作不痛不痒不牵强
Nào có gian dối
都是假象
Chợt sương đêm lạnh lẽo Khiến cho nỗi nhớ đầy
凉凉夜色为你思念成河
Như thanh xuân ngất ngây Bọc quanh trái tim
化作春泥呵护着我
Thời gian trôi nhẹ ngang bóng ai còn vương
浅浅岁月拂满爱人袖
Mùi hương thoáng thoáng Gió bay thơm ngát
片片芳菲入水流
Trời xanh bao lạnh lẽo Khiến bao cành hoa tàn
凉凉天意潋滟一身花色
Nên nhân duyên thế gian đành phải vỡ tan
落入凡尘伤情着我
Vượt qua muôn ngàn kiếp
生劫易渡情劫难了
Nào gian nan mấy khi là chưa từng Cố giữ lại đôi phần kiếp trước
折旧的心还有几分前生的恨 还有几分,前生的恨